Chìm đắm vô đôi nhũ hoa siêu khủng của em đồng nghiệp, lỗi… ông đang ngủ ạ… – Như nói thầm vì sợ bố Lưu nghe thấy, Vùi mình vô bầu ngực phổng phao của em đồng nghiệp mặc dù ông ấy ngồi cách gara rất xa… – Tôi không có ngủ… Cô… không sợ cô Uyên nhìn thấy hả… – Lão lẩm nhẩm ngó ngang ngó dọc như một tên trộm. – Dạ không… Chị Uyên có cấm đoán gì đâu ạ… – Như mỉm cười khi thấy ông lão trông có vẻ rất sợ chị Uyên. – Nhưng… cô hay xuống phòng tôi như vậy cũng không hay… tôi xin lỗi nhưng tôi sợ mọi người sẽ hiểu lầm… – Lão ăn mày cúi xuống nói. – Vậy ai sẽ đưa cơm xuống cho ông? Hihi… Như ôm miệng cười.