Phệt cô bạn cùng lớp hồi đại học xinh xẻo tên Sakura, thở một lúc thì mới để ý lúc này… trời tối quá… cả hai chẳng nhìn thấy gì, Phệt cô nàng hậu bối hồi cấp 3 tên Momo Sakura nỗi sợ này qua đi lại đến nỗi sợ khác. -Không biết lúc nào anh Minh mới đến nữa hic hic… -Thảo sợ hãi ngồi im nép nép vào bác Phú. -Cháu đừng sợ… yên tâm… -Ông Phú thấy vậy choàng tay sang vai Thảo ôm, hai bác cháu ngồi dầm mưa dưới một tán cây to…. Người ông Phú run lẩy bẩy. -Bác chỉ sợ cháu ốm thôi! Người cháu run lên đây này! –Ông Phú vừa nói vừa ôm chặt Thảo hơn, thậm chi ngón tay ông đã chạm cả vào ngực nàng nhưng